Collin Morikawa có cơ hội làm nên lịch sử tại The Open

Chưa từng có golfer nào vô địch 2 giải Major ngay trong 2 lần đầu tiên của mình.

Nhưng Collin Morikawa đang có cơ hội lớn để làm được điều đó khi anh tiếp tục bám sát Louis Oosthuizen và chỉ kém golfer người Nam Phi duy nhất 1 gậy sau 54 hố tại The Open Championship. Collin Morikawa đã vô địch PGA Championship vào tháng 8 năm 2020 trong lần đầu tiên anh được tham dự giải đấu, điều đó đã tạo nên một hiện tượng với golf Thế giới. Và tại The Open đang diễn ra ở Royal St. George’s, Collin Morikawa đang thi đấu rất ấn tượng, nhắc đến anh nhiều người luôn đi kèm lời bình luận “Càng chơi càng hay”.

Collin Morikawa có thể tái lập thành tích tại PGA Championship và đi vào lịch sử The Open. Ảnh: Getty Images

Ở vòng 2, Collin Morikawa đã có vòng đấu 64 gậy để chiếm vị trí đầu bảng trước khi Louis Oosthuizen thi đấu. Nhưng sự xuất sắc của golfer người Nam Phi khiến Morikawa chỉ có thể xếp vị trí thứ 2 sau 36 hố. Tại vòng 3, mặc dù có thời điểm anh bị Oosthuizen bỏ lại phía sau, cũng như sự vượt lên của Jordan Spieth, nhưng kết thúc ngày thi đấu anh vẫn giữ được vị trí thứ hai của mình sau khi ghi 2 birdie liên tiếp ở hố 13 và 14 để tạo áp lực lớn lên người dẫn đầu. Xin được nhắc lại, tại PGA Championship 2020, Morikawa không dẫn đầu bất kỳ vòng đấu nào trước khi vô địch. Anh kém Dustin Johnson 2 gậy khi hết vòng 3, nhưng ngày Chủ Nhật anh là người chơi xuất sắc nhất tại TPC Harding Park khi đánh 64 gậy. Tiếp tục duy trì phong độ như 2 vòng đầu vừa qua, Morikawa hoàn toàn có cơ hội để chiến thắng, anh đang hơn Jordan Spieth 2 gậy và Louis Oosthuizen mặc dù đang dẫn đầu nhưng nổi tiếng là vua về nhì vì luôn xảy chân ở vòng cuối.

Chưa có golfer nào giành được 2 danh hiệu Major chỉ trong 8 giải đấu đầu tiên. Nếu Collin Morikawa có được chiếc cúp Claret Jug anh sẽ đi vào lịch sử golf Thế giới. Anh sẽ ra nhập danh sách những golfer vô địch The Open trong lần đầu tiên tham dự giải gồm có: Jock Hutchison (1921), Denny Shute (1933), Ben Hogan (1953), Tony Lema (1964), Tom Watson (1975) và Ben Curtis (2003).