Chơi golf trong rừng (phần 2)

Sân golf truyền thống, sân golf trên cát hay sân golf trong đô thị thì tất cả mọi người đều đã biết. Thế nhưng, chơi golf trong rừng và là rừng Amazon, nơi chỉ có rắn độc, cá piranha và phải dùng dao rựa phạt cỏ thì lại là chuyện chỉ có thể xảy ra ở Peru.

Ý tưởng của “Mick điên”

Nếu anh xây dựng sân golf, mọi người sẽ đến, Mike Collis đã tự nhủ như vậy. Thế nhưng, trong rừng Amazon, mọi chuyện có thể trở nên phức tạp hơn, đặc biệt khi dự án mà ông xây dựng là một sân golf, giữa những con rắn độc, cá piranha và những cơn mưa xối xả.

Từng là quản lý bảo hiểm ở Birmingham, Anh nhưng tại thành phố Iquitos bị cách li này, Collis được biết đến như “Mick điên”. Có lẽ vì vậy mà thay vì nghe ai đó khuyên bảo, ông nảy ra ý tưởng này khi ngồi uống bia và xem một chương trình truyền hình nói về những địa điểm chơi golf khác thường. "Đột nhiên tôi nhảy lên và nói với những người nước ngoài khác, 'Này các chàng trai, chúng ta cùng xây dựng một sân golf nào'",ông nhớ lại. "Họ nhìn tôi như thể ‘Mick điên lại có hành động điên rồ nữa'".

Chơi golf trong rừng Amazon.

Còn bây giờ, giấc mơ đó đã trở thành hiện thực. Một sân golf 9 lỗ ở vùng đông bắc xa xôi của Peru và càng khó tin hơn khi đây được xem là sân golf hay nhất ở vùng Amazon. Đúng ra, đây là sân golf duy nhất trong rừng mưa rộng lớn và không tính một sân golf nhỏ ở Manaus, Brazil. Cũng vì thế, các thành viên gọi sân Iquitos là Augusta (nổi tiếng ở Mỹ) của Amazon.

Chưa hết, nếu như tại Scotland, nhiều golf thủ luôn gặp khó khăn trước những thảm green rộng và ụ cát sâu ở St. Andrews; tại California, người chơi dễ có nguy cơ mất bóng nếu nó bay qua các vách đá ở bãi biển Pebble thì ở Iquitos, thách thức cho họ là tránh những con cá dữ tợn trong các bẫy nước.

Trong quá trình xây dựng sân golf Amazon nằm bên ngoài một thành phố chỉ có thể đến được bằng thuyền hoặc máy bay, ông Collis và những người Mỹ, Anh đã học hỏi kinh nghiệm từ các dự án lớn từng được xây dựng trong rừng. Chẳng hạn như ở cuối thế kỉ 19 khi khu vực này lên cơn sốt trồng cây cao su, Nhà hát Amazon đã được xây dựng ở Manaus và được xem là biểu tượng của sự giàu có ở thời kì tươi đẹp.

Iquitos thì có La Casa de Fierro hay còn gọi là Nhà Sắt vào năm 1890, được lắp đặt ở đây từ những tấm đúc tại châu Âu và được vận chuyển đến. Hay những ông chủ đồn điền cao su rộng lớn đã cho xây các biệt thự theo phong cách châu Âu, với ngói lợp nhập khẩu từ Bồ Đào Nha. Tất cả đều nỗ lực chinh phục vùng Amazon hoang dã và rộng lớn.

Thật không dễ để chơi golf trong rừng.

Quay trở lại với ông Collis, giờ đã 69 tuổi. Nhiệm vụ đầu tiên của ông là tìm một địa điểm thích hợp, trước lúc chủ sở hữu của 24 mẫu rừng cách Iquitos khoảng 30 phút đi xe đồng ý cho ông xây dựng tại đó.

Một người bạn, Leon Jones, tỏ ra hoài nghi: "Tôi đã nói: 'Làm thế nào ông xây dựng được một sân golf ở đây? Chẳng có gì ngoài rừng cả'",ông Jones, một ông già 81 tuổi từ Atlanta và điều hành một quỹ từ thiện cho trẻ em bị bỏ rơi ở Iquitos, nhớ lại. "Ông ấy nói: 'Tôi có một giấc mơ, Leo'. Và tôi cũng nói: 'Ông điên rồ hơn tôi nghĩ rồi đấy'".

Rồi ông Collis bắt đầu vận động quyên góp, với giá thẻ thành viên là 350 bảng từ khoảng 60 người ở 16 quốc gia, trong đó có những nơi xa như Nhật Bản. Một đồng nghiệp Anh đã thiết kế cho ông một sân golf nhỏ nhưng khó, còn ông thuê dân địa phương dùng dao rựa dọn sạch cánh rừng. Họ làm các bẫy nước, xây nhà, tạo khung cảnh với những cây dừa và hoa quả, làm đẹp các thảm green. Sau 2 năm nỗ lực, sân golf đã mở cửa vào năm 2006.

Đầu tư thua lỗ

Thế nhưng, sự háo hức của ngày mở cửa nhanh chóng bị dập tắt khi khách nước ngoài phải đối mặt với sức mạnh của rừng sâu. Trớ trêu ở chỗ, trong khi phần lớn các sân golf đều cần có hệ thống thoát nước hiện đại thì ở đây, mưa trút xối xả ngập cả các thảm green. Nhiều chỗ đã phải được tôn cao lên.

Rồi đến việc di chuyển cây cối đang trưởng thành. "Sẽ rất dễ để biến một sân golf trở thành một mảnh ruộng nếu anh không cẩn thận", Bill Grimes, một nông dân trồng đậu nành sống ở Iquitos và cũng là một nhà đầu tư lớn vào sân golf nói. "Rất nhiều khó khăn và rắc rối mà chúng tôi phải đối mặt".

Thậm chí, dân của khu rừng này còn đối mặt với một thách thức khác. Đó là sự xuất hiện của những chú trăn Nam Mỹ vào buổi sáng trên sân golf, trước lúc nhiệt độ lên cao, và ở buổi chiều lúc trời mát mẻ. Rồi cả rắn, nhện đen và cá sấu cũng lần lượt kéo đến. Cũng vì thế mà nếu các golf thủ phàn nàn về việc một loài bò sát nguy hiểm bò ngang trong lúc đánh bóng, họ được khuyến cáo nên mang dao rựa theo bên mình.

Tuy nhiên, đối với Dag Walker, một nhà văn lớn lên ở Idaho, Mỹ nhưng giờ sống tại Iquitos, thiên nhiên hoang dã là một phần hấp dẫn của khu vực này. "Thật thú vị khi chơi golf và nhận ra là anh chỉ cách một con rắn độc có vài bước chân hay chỉ vài cm là ngón tay anh sẽ chạm vào con cá piranha trong bẫy nước", ông nói.

Mặc dù nhỏ nhưng sân golf Iquitos cũng có một lỗ par-5, lỗ thứ 7, ở vị trí khoảng 461m. Thành tích tốt nhất của sân golf par-35 này là 32 gậy, do một người Thụy Điển đạt được.

Trong khi đó, các thảm green nằm trên mặt thấp. Nhân viên bảo quản vẫn thường phải dùng máy cắt cỏ thông thường hai lần mỗi tuần để đảm bảo cỏ chỉ cao khoảng hơn 1cm. Ban đầu, ông Collis đã tưởng tưởng rằng, một ai đó giàu có như tỉ phú Donald Trump sẽ muốn mua lại sân golf này để thu tiền. Tuy nhiên, ý nghĩ đó đã không xảy ra. Thậm chí, các nhà đầu tư cũng không hi vọng sẽ thu về 200.000 USD đã bỏ ra để xây dựng sân golf này.

Ở đây, dù sân golf Iquitos rất nổi tiếng với du khách nước ngoài, người Peru lại không có hứng thú chơi golf tại đây. Họ xem golf là một môn thể thao kì lạ, quá buồn tẻ so với các trận đấu bóng đá.

Còn theo Juan Maldonado, một hướng dẫn viên du lịch ở Iquitos, tiền vé 25 USD là quá đắt so với người đại phương. "Về cá nhân, tôi thích", anh nói. Nhưng "sẽ là lạ lùng nếu thấy một người dân địa phương chơi golf tại đây".

Đúng hơn, một số người dân địa phương tới sân golf không phải để chơi golf mà là câu cá piranha trong các bẫy nước. Họ biết golf là gì nhưng họ nghĩ chỉ có người nước ngoài mới chơi.

Đội phó tuyển châu Âu Stephen Atkinson rút khỏi Ryder Cup 2018